Thị trường chuyển nhượng (TTCN) mùa Hè đang gần đến những ngày kết thúc. Trong lúc ở Bernabeu, cứ sau gần 10 ngày người ta lại tổ chức họp báo để mừng ngày ra mắt của một ngôi sao mới thì ở xứ Catalunya, mọi chuyện diễn ra thầm lặng hơn rất nhiều. Dẫu biết rằng PR ầm ĩ không phải là thói quen ở nơi này, nhưng sự chuẩn bị của Barcelona trước mùa giải mới cũng khiến không ít culé cảm thấy hoài nghi.
Câu hỏi đầu tiên xoay quanh hai chữ “đi” hay “ở”. Nếu như ai đó bỏ ra 70 triệu euro để mua một món đồ thì vị triệu phú đó không bao giờ muốn tài sản của mình vứt xó. Nhưng điều đắng cay ấy đang diễn ra hàng ngày ở sân tập mang tên vị Chủ tịch đáng kính Joan Gamper. Những đường lên bóng, những giọt mồ hôi thấm áo và những nụ cười của đồng đội trên sân tập, thật vô lí lại như những vết cứa lòng với một ngôi sao trị giá ngần ấy tiền đang chờ ngày giải thoát cho chính mình. Tương lai nào cho Ibra ?
|
Dù không ồn ào trên TTCN, nhưng Barca vẫn là một tập thể rất khó bị đánh bại - Ảnh: Getty |
Với việc có được chữ kí của David Villa, cơ hội cho siêu sao người Thụy Điển đã quá hẹp. Những tuyên bố, và thậm chí là cả nỗ lực không biết mệt mỏi trong những trận đấu trước mùa giải không còn đủ sức thuyết phục sự kiên nhẫn của Pep Guardiola. Ra đi là sự lựa chọn có lợi cho cả hai bên, nhưng việc đòi hỏi mức lương khổng lồ 10 triệu euro/mùa là rào cản không nhỏ cho tiền đạo này tìm một bến đỗ mới. Tin Ibra cập bên Milan đang ngày càng nhiều, và người phía Barca có vẻ muốn đẩy “người thừa” đi càng nhanh càng tốt để tránh gánh nặng cho một mùa giải mới hứa hẹn đầy căng thẳng.
Nhưng những nghi vấn xoay quanh Ibra chưa phải là câu hỏi duy nhất. Cho đến gần khi TTCN kết thúc, mới chỉ có David Villa và Adriano là hai cái tên ít ỏi gia nhập La Blaugrana. Ở chiều ngược lại, sáu cầu thủ đã phải ra đi. Kết quả tất yếu của sự mất cân đối này là quân số của Barcelona trở nên mỏng đi rất nhiều. Dẫu biết rằng sở hữu đội hình tinh nhuệ và gọn nhẹ là mục tiêu chung mà các đội bóng lớn đang hướng tới, nhưng dường như ở Nou Camp người ta dương như đang lạm dụng vào điều này. Việc phải căng sức trên cả ba mặt trận, chưa kể những trận đấu khác với một đội hình khiêm tốn thực sự là một guồng quay mỏi mệt, là nguyên nhân trực tiếp gây nên những chấn thương vốn đã làm Barca khốn đốn mùa giải trước.
Trong men say chiến thắng của ĐT Tây Ban Nha ở WC 2010, người Catalan sẽ có quyền tự hào rất lớn bởi Xavi, Iniesta, Pique,... và phần lớn đội hình "độc cô cầu bại" ấy đang khoác trên mình chiếc áo của Barcelona. Vui nhiều nhưng lo cũng không ít. Đỉnh vinh quang khiến con người ta mau chóng quên đi những nhiệm vụ bình thường và những trải nghiệm quen thuộc. Lúc này đây, không ít các culé lo sợ. Nỗi lo xuất phát từ một tập thể đã no nê với các danh hiệu cá nhân như ở Barca, liệu họ còn đủ khát vọng để chiến đấu hết mình trong từng trận đấu ở mùa giải mới với 100% phong độ, với tất cả nhiệt huyết như những mùa trước hay không...
Nhưng việc Cesc Fabregas vẫn chưa thể đến Nou Camp mới chính là nỗi thất vọng lớn nhất của các culé trong mùa hè này. Là ưu tiên hàng đầu của tân Chủ tịch Sandro Rosell để làm quà ra mắt cho các fan khó tính, nhưng có vẻ như sự thiếu quyết đoán của Rosell đang làm chậm ngày hồi hương của tiền vệ đang khoác áo Arsenal, ít nhất cho đến một mùa CN nữa. Thương vụ với Javier Mascherano cũng chưa thấy lối ra sáng sủa, khi dường như người Liverpool đã không mặn mà với lời đề nghị 15 triệu euro dành cho một trong những cầu thủ hàng đầu của họ.
Mùa giải mới chưa bắt đầu, nhưng những câu hỏi chưa có lời giải đáp ấy như những gợn mây mù, như chút bất an và chạnh lòng khi nhìn vào các nhà ĐKVĐ. Bởi đối thủ của họ, Real Madrid cho đến lúc này đã có sự chuẩn bị chu đáo hơn rất nhiều.
Có Mourinho, Real Madrid tự tin hơn vì “người đặc biệt” là con người của chiến thắng. Có thêm Oezil, Khedira, Canales...bên cạnh Ronaldo, Higuain, các Madridistas có thể tin tưởng tuyệt đối vào một dàn Galacticos chói lòa những ngôi sao.
Nhưng phải đợi đến bao giờ để với những vì tinh tú ấy trong tay, Mourinho mới lắp ghép họ lại thành một cỗ máy hoàn hảo như Barcelona. Người ta vẫn nói vui rằng, dù thi đấu trên sân bóng nào thì Xavi và Iniesta vừa bịt mắt vừa chạy cũng có thể chuyền cho nhau. Barca không cần nhiều cầu thủ, nhưng mọi vị trí khi được thay thế đều rất vừa vặn và trơn tru. Barca cũng chỉ có một Quả Bóng Vàng là Lionel Messi, nhưng Leo sinh ra và phục vụ cho lối chơi của đội bóng. Không có những đồng đội và lối chơi tập thể ở Nou Camp, La Pulga cũng "lành" đi rất nhiều, mà thất bại của ĐT Argentine ở World Cup vừa qua là minh chứng rõ nét nhất.
Tất cả những điều ấy đủ để chứng minh một sự thật: Barcelona vẫn là một trong những đội bóng mạnh nhất thế giới ở thời điểm này. Khi Barca muốn cho các trụ cột nghỉ ngơi sau khi World Cup kết thúc, họ đã thua Sevilla 1-3. Nhưng khi cần "chơi" thật, tỉ số 4-0 trong trận lượt về tranh Cúp Nhà Vua cũng chỉ là khúc mở đầu ấn tượng cho một mùa giải mới của các nhà ĐKVĐ La Liga.
Dù để nhiều cầu thủ ra đi, nhưng Barca vẫn giữ chân được những người tốt nhất. Cần sự tươi mới ư, đã có Villa hay Adriano. Nếu muốn có thêm chất lửa , hãy hỏi Jeffren, Pedro hay Bojan Krkic. Và họ có một đội hình đồng đều với những nhà vô địch thực sự Xavi, Busquet, Puyol...Nếu như không gặp phải chấn thương nào quá nghiêm trọng, hay những tình huống bất ngờ (kiểu như núi lửa phun trào ảnh hưởng lịch di chuyển) liệu đội bóng nào có thể cản nổi bước tiến của thầy trò Guardiola trên con đường chinh phục các danh hiệu ?
Khi Nou Camp không ồn ào như "phiên chợ" Madrid, những culé trung thành nhất dường như vẫn quanh quẩn những câu hỏi, những nỗi lo chưa giải đáp khi ngày khai mạc đã cận kề. Những người bi quan có thể lo xa rằng những đám mây mù đó báo trước cơn mưa, tựa như một chu kì suy thoái ngay sau kỉ nguyên thành công của Joan Laporta.
Nhưng nếu người của Barcelona vẫn còn nguyên khát vọng, còn muốn “chiến đấu”, cơn mưa ấy sẽ không đến, ít nhất là trong mùa giải sắp tới . Chỉ cần gió thổi là mây sẽ tan và lúc này đây ở Nou Camp, Messi và các đồng đội đã sẵn sàng nổi gió.